Sự ra đời của quốc gia Giáo hoàng Giáo_hoàng_Stêphanô_II

Giáo hoàng Stephanus II tấn phong cho Pepin

Pêpinô hiến cho Đức Stephanus II xứ Ravenna cùng năm tỉnh (pentapole): Rimini Pesaro, Fano, Senigallia, Ancona. Đây không phải là những lãnh địa đơn thuần, mà như là một quốc gia. Fulrađô, Đan Viện trưởng Thánh Đêni, long trọng đặt tư liệu về việc tặng dữ và chìa khoá các thành trên mộ Thánh Phêrô. Hoàng Đế Byzancia, là Constantinô V, mặc sức phản đối.

Quốc gia Giáo hoàng ra đời và tồn tại 11 thế kỷ (756- 1870). Ðó là khởi điểm của các "Lãnh Thổ Giáo hoàng" hoặc "Quyền Cai Trị Trần Thế" của các Giáo hoàng. Quyền hành chánh tại Lamã và trung bộ Ý nằm trong tay các Giáo hoàng, do Zachrie và Etienne thiết lập, được Pépin thừa nhận năm 754, và về sau (774) được Charlemagne xác nhận. Trung bộ Ý xưa kia là trung tâm đế quốc La mã, rồi là một nước của dân Goths, rồi là một tỉnh của Ðông đế quốc, và lúc này trở thành nước Của Giáo hoàng, ở dưới quyền cai trị của Ðầu Giáo hội.

Đức Giáo hoàng từ nay độc lập đối với Hoàng Đế Byzancia, nếu chưa hoàn toàn độc lập được với các vua Franc… Về mặt địa lý, nước Toà Thánh có hình quả tạ hai khối Ravenna và Roma nối với nhau bàng giải Pêrousa. Quốc gia Giáo hoàng lúc đầu còn mong manh, nhưng nó đóng ấn sự liên minh với nhà Carôlô, nó ấn định vĩnh viễn chính sách Franc đối với Lombarđô, nó dẫn ngai Giáo hoàng vào những sứ mạng mới.

Stephanus II tôn phong Pippin Lùn làm vua toàn quyền như một cách báo ơn về những vùng đất dâng cúng và sự giúp đỡ của Pippin Lùn trong việc chống lại Longobard. Sau khi Charles Martel đẩy lùi quân Ả Rập ở Poitiers năm 732 và Avignon năm 737, ông bắt đầu triều đại Carolingien (751-987) thay thế triều đại Mérovingien. Con trai ông là PépinLe Bref được đức Stêphano II xức dầu năm 754 tại nhà thờ Saint Denis. Giáo hoàng trở thành vua dưới sự bảo trợ của Vua Pháp.